BẠN CÓ TÌM THẤY MÌNH TRONG ĐÓ ?

Lần gần đây nhất, bạn đi xem phim - một mình, là khi nào?

Bạn đi du lịch - một mình, là khi nào?

Bạn lựa chọn việc tận hưởng giây phút nghiền ngẫm một cuốn sách, hay vội vã cùng bạn bè tụ tập ở một quán trà sữa, một tiệm game nào đó? Bạn chỉ muốn đi chơi theo nhóm, tuyệt nhiên sợ hãi việc hoạt động một mình. Bạn có biết, việc hòa theo đám đông đã vô tình khước từ quyền - được - tận hưởng - một mình... của bạn hay không? Lâu dần việc tìm niềm vui trong đám đông đã triệt tiêu đi niềm hạnh phúc tự thân bên trong bạn. Bạn quên mất rằng, tìm niềm vui trong chính bản thân, niềm vui một mình...mới là quan trọng nhất.

Mới đây, đạo diễn Lê Hoàng đã có một chia sẻ rất thú vị về niềm vui một mình, một thói quen tốt nhưng cực kỳ thiếu trong bộ phận giới trẻ Việt Nam. Vị đạo diễn còn đưa ra lời khuyên chân thành dành cho những người chỉ biết bám víu vào đám đông ồn ào mà quên cách tự tạo lập niềm vui cho chính mình. Trong cuộc sống của chúng ta, bất cứ cái gì, từ ăn uống đến du lịch, từ học hành đến công việc, từ chơi bời đến tụ tập, quan trọng nhất là vui. Cho nên hễ kể cho ai nghe một sự kiện gì đó, để đánh giá nó, ta thường được hỏi: Vui không?
Tuy nhiên, tôi có thể mạnh dạn tuyên bố một cách hùng hồn rằng người Việt Nam mình nằm trong số kém vui nhất thế giới, kém đến vô bờ, kém đến đau xót, kém đến đáng thương, đơn giản vì chúng ta hầu như không có thói quen, không biết hoặc không rèn luyện việc sao cho vui một mình. Vậy vui một mình là gì? Chỉ cần lên Facebook, mà có thể nói một cách không ngoa, là tấm gương phản chiếu xã hội, ta sẽ thấy hầu như tất cả mọi người đều đăng hình các cuộc vui khi tụ tập bạn bè. Đám trẻ thì đi chơi chung. Đám già thì họp lớp, họp bạn cùng công ty, cùng quê hương, cùng một sự kiện. Nói cách khác, vui lúc nào cũng kèm theo đông. Đông thì vô tận, cả trăm người cũng được, hai ba người cũng được. Rất ít người đăng hình lên facebook đang đơn độc với niềm vui.
Thường khi có một mình, chủ yếu chỉ toàn tâm trạng. Trong khi tôi lại cảm nhận một cách rõ ràng, nhiều thứ trên đời này phải cảm hưởng một mình mới trọn vẹn được. Ví dụ khi đọc sách, ví dụ như nghe nhạc, ví dụ như uống trà, xem tranh, thậm chí ngắm một cô gái đẹp. Vì một mình mới tập trung. Một mình mới đủ thời gian, một mình mới không sợ phân tâm và không bị động. Chỉ những ai hay đi một mình mới hiểu điều này. Có một nghiên cứu khoa học nghiêm túc gần đây đã công bố, các thiên tài, trong cả nghệ thuật lẫn khoa học, đều có tính cô độc rất cao. Họ thường không thích đám đông, không thích tụ tập và chia sẻ. Họ chả quan tâm gì tới chuyện hòa đồng. Họ luôn luôn không nhiều bạn.
---It's just yourself---


Nhận xét